Đã có nhiều phép lạ xuất hiện trong Phúc Âm, và đặc biệt là việc trừ quỷ, ắt hẳn trong mọi trường hợp đã mang lại cho các tín hữu một cảm nhận sống động về sự tồn tại và quyền năng của các ác linh. Đồng thời, như chúng ta đã thấy, chính Kinh thánh không cung cấp bất kỳ thông tin đầy đủ và rõ ràng nào liên quan đến nguồn gốc và bản chất của những kẻ thù hùng mạnh này; mặt khác, có thể nhận thấy rằng những người cải đạo Cơ đốc đầu tiên và những nhà giảng dạy Cơ đốc đầu tiên phần lớn là người Do Thái hoặc Hy Lạp, và nhiều người trong số họ đang sống giữa những người theo một trong những tôn giáo phương Đông cổ xưa.
Vì vậy, trong khi họ tự nhiên mong muốn biết điều gì đó về những vấn đề này, họ lại có rất ít kiến thức xác thực về sự thật, và mặt khác, tai họ hàng ngày bị lấp đầy bởi những thông tin sai lệch và gây hiểu lầm. Trong hoàn cảnh này, hầu như không đáng ngạc nhiên khi thấy một số tác giả thuộc Giáo hội sơ kỳ, như Thánh Justin, Origen, và Tertullian, đã không nhắc đến chủ đề này một cách thỏa đáng.
Hơn nữa, có một nguồn gốc sai lầm lớn (fruitful source of error) dễ bị lãng quên. Khi sự đồng thuận chung của các nhà bình luận Công giáo đã cung cấp một sự diễn giải tốt hơn cho Sáng thế ký 6:2, và các định tín của công đồng (conciliar definitions) cùng các lập luận thần học (theological arguments) đã xác lập sự thật rằng thiên thần là những hữu thể thuần túy thiêng liêng (thuần linh), có vẻ kỳ lạ rằng một số nhà giảng dạy Cơ đốc sơ kỳ lại cho rằng cụm từ “các con trai của Thiên Chúa” có thể có nghĩa là các thiên thần, hoặc rằng những linh thể thuần khiết này đã lấy vợ là con gái loài người.
Nhưng phải lưu ý rằng các nhà bình luận cũ, những người đọc bản Bảy Mươi (Septuagint) hoặc một số phiên bản phái sinh, không [cần] áp đặt cách giải thích này cho đoạn văn; chính từ đó đã có trong văn bản trước mắt họ, tức là, Kinh thánh tiếng Hy Lạp cổ nói rõ ràng rằng “các Thiên thần của Thiên Chúa đã lấy vợ là con gái loài người“.
Cách đọc (bản văn) không may mắn này chắc chắn là đủ để mang lại một định hướng sai lầm cho phần lớn hệ thống Quỷ học của các nhà văn Cơ đốc sơ kỳ, và những người đã lạc lối trong các vấn đề khác cũng tự nhiên tiếp nhận những ý tưởng kỳ lạ về chủ đề này. Theo một số cách, một trong những ví dụ đáng chú ý nhất của hệ thống quỷ học sai lầm này là hệ thống được tìm thấy trong Các Bài giảng ngụy thư-Clementine (pseudo-Clementine Homilies) (Hom. viii, ix). Tác giả đưa ra một tường thuật rất đầy đủ về tình tiết bí ẩn của Sáng thế ký 6:2, điều mà, giống như rất nhiều người khác, ông coi là nguồn gốc của loài quỷ—những kẻ mà, theo quan điểm của ông, là hậu duệ của sự kết hợp giả định giữa các thiên thần của Thiên Chúa và con gái loài người.
Nhưng ít nhất, về một điểm, ông ta cải thiện câu chuyện và phần nào làm giảm bớt khó khăn ban đầu của chúng ta. Sự phản đối đầu tiên đối với truyền thuyết này là, các thiên thần, với tư cách là các linh thể thuần khiết, rõ ràng là không có khả năng cảm nhận những đam mê nhục dục; và có thể chính ý thức sâu sắc về khó khăn này đã khiến một số người, vốn đã chấp nhận câu chuyện, phủ nhận bản tính thiêng liêng (thuần linh) (spirituality) của thiên thần.
Nhưng nhà đạo đức học này lảng tránh nó một cách tài tình hơn. Theo tường thuật của ông, các thiên thần không bị khuất phục bởi đam mê nhục dục khi họ còn ở trạng thái thuần túy thiêng liêng; nhưng khi họ nhìn xuống và chứng kiến sự gian ác và vô ơn của loài người, những tội lỗi của họ đang làm ô uế sự sáng tạo tốt đẹp của Thiên Chúa, họ đã cầu xin Đấng Tạo Hóa ban cho họ thân xác giống như con người, để khi xuống trần gian, họ có thể sửa chữa mọi việc và sống một cuộc đời công chính trong cõi tạo vật hữu hình. Mong muốn của họ được chấp thuận, họ được mặc cho thân xác và xuống trần gian cư ngụ. Nhưng giờ đây họ nhận thấy rằng cùng với tấm áo choàng bằng xương thịt trần thế (raiment of mortal flesh), họ cũng mắc phải sự yếu đuối và những đam mê vốn đã tàn phá con người, và họ, giống như con cái loài người, cũng trở nên say đắm vẻ đẹp của phụ nữ và, quên đi mục đích cao cả khi giáng trần, họ buông mình thỏa mãn nhục dục, và cứ thế lao thẳng đến sự hủy diệt của mình.
Hậu duệ của sự kết hợp giữa họ với con gái loài người là những người khổng lồ—những người hùng mạnh có vóc dáng siêu phàm và sức mạnh siêu phàm, xứng đáng là con của các thiên thần nhập thể, nhưng đồng thời cũng là người phàm (mortal), giống như những người mẹ trần thế của họ. Và khi những người khổng lồ này bị hủy diệt trong Đại hồng thủy, những linh hồn lìa khỏi xác (disembodied souls) của họ đã lang thang khắp thế gian với tư cách là chủng tộc quỷ.
