Cú đấu đầu ô tô khiến Tricia Barker, một sinh viên cao đẳng ở Austin, Texas, Mỹ, mất nhiều máu, gãy xương sống. Barker cho hay cô rời thân xác trong suốt cuộc phẫu thuật, trôi lơ lửng gần trần nhà và nhìn xuống máy theo dõi sự sống của chính mình. Di chuyển dọc hành lang bệnh viện, cô kể đã nhìn thấy bố dượng đang vật lộn với nỗi đau buồn, ông đi mua một thanh kẹo từ máy bán hàng tự động. Hành động xuất phát vì căng thẳng quá độ này bố dượng cô chưa bao giờ kể với ai. Đây là lý do khiến Barker thực sự tin những gì mình trải qua là có thật. Gắn bó với công việc giáo sư viết sáng tạo, cô cho biết mình vẫn được những linh hồn đồng hành ở thế giới bên kia chỉ đường.
Barker đã ở trong trạng thái cận tử suốt nhiều giờ khi phẫu thuật, cô đã nhìn thấy hầu hết mọi thứ xung quanh, nghe được mọi thứ gần kề với cô. Lúc này tôi có thể nghĩ cô đang trong trạng thái nhập định mà những người tu hành hay gọi như vậy. Vì mọi giác quan của cô rất nhạy bén, nhưng cô không nghĩ mình sử dụng chúng nữa, não của cô thu thập tất cả mọi thứ chi tiết xung quanh, để não hình thành nên những cảnh tượng mà cô đã thấy. Khoa học sẽ nói như vậy, để cố gắng chứng minh rằng cận tử là do não chúng ta bị tổn thương, bị suy yếu, nên sinh ra những cảnh tượng như Barker đã thấy. Nhưng, đến chuyện bố dượng cô đi mua kẹo, tại sao cô lại thấy và biết? Đức Phật đã có nói đến Pháp nhãn: Con mắt của các bậc La hán và Bồ tát, thấy được các thế giới và các tầng không gian khác nhau thông qua sự khai ngộ, nhưng Barker chỉ thấy được một phần xa hơn nơi cô đang nằm phẫu thuật, thì có thể đây chỉ là Hạ Pháp nhãn, tức là các bậc La hán tu trì miên mật sẽ thấy liên tục, còn cô chỉ có thể thấy trong tức khắc đó mà thôi.
Khi có Pháp nhãn, chúng ta sẽ thấy được mọi cõi không gian thế giới, liên tục không gián đoạn, thậm chí thấy được tất cả ma quỷ đang ẩn mình trong các tầng bóng tối. Trong Phật giáo, chỉ có sự tu trì miên mật mới có thể khai mở Pháp nhãn, thậm chí là Ngũ nhãn lục thông, còn trong Thiên Chúa giáo, chỉ những người “Chúa chọn” mới mở được Pháp nhãn, nhưng ở đây không còn phân biệt là Pháp nhãn nữa, mà gọi chung là Mặc khải, Thiên Chúa cho “Người được chọn” thấy, hiểu mọi sự trong trời đất, phân biệt rõ ma quỷ, bóng tối hiểm nguy, còn thấy được đến đâu, hiểu rõ được đến đâu là ở ý Chúa, không còn do ý nguyện của “Người được chọn” nữa. Chúa sẽ chọn bất cứ người nào mà Chúa cần đến, thậm chí là tu sĩ Phật giáo, người vô thần, người vô gia cư,… miễn là người đó sẽ thực hiện được ý Chúa.
Cũng giống như Barker, Chúa đã muốn cô trở thành chứng nhân của Ngài, nên Barker có những trải nghiệm cận tử rõ nét, mà mỗi ngày có hàng ngàn người cũng trải qua sinh tử như cô nhưng không được “Chúa chọn”, giờ đây Barker đã là một nhà văn, nhà diễn thuyết về cận sử, tâm linh, ý Chúa đã được Barker viết nên những câu chuyện, những tâm sự, truyền niềm tin mãnh liệt cho thế hệ sau này.
Như vậy, Pháp nhãn hay Mặc khải là những điều không phải kỳ bí, tưởng tượng, mà có thật và có thể luyện tập để thực hiện được.Phật giáo dùng thiền định, Công giáo dùng cầu nguyện; tôi nghĩ là dùng bất kỳ phương pháp nào cũng được, miễn là chúng ta Tín tâm. Và tôi cũng có thêm niềm tin để củng cố lý thuyết Alpha, vì con người cần phải tiến hóa thêm nữa, mỗi người chúng ta vẫn chưa “hoàn tất” sứ mệnh thật sự của mình.
