III

by Pao Pevil

Trong các tôn giáo độc thần khởi nguồn từ Abraham (Do Thái giáo, Kitô giáo và Hồi giáo), Satan được hiểu vừa là một thực thể ma quỷ, vừa là một biểu tượng của cái ác. Đôi khi là cả hai ý trên cho cùng một câu nói, nhưng tôi đã tách ra làm hai ý chính để triển khai vấn đề, tại đây có thể tôi sẽ nói tóm lược, nhưng sẽ xét rõ hơn từng khía cạnh trong các ghi chép về sau.

Satan là một thực thể ma quỷ

Thiên thần sa ngã: Trong Kitô giáo và Hồi giáo, Satan được coi là một thiên thần (hoặc jinn trong Hồi giáo) đã nổi loạn chống lại Đức Chúa Trời và bị đuổi khỏi thiên đàng.

> Hắn được cho là đã cám dỗ Eva ăn trái cấm trong Vườn Địa Đàng, dẫn đến sự sa ngã của loài người. Vấn đề này tôi nên nghiên cứu lại cho kỹ càng hơn, vì tôi muốn biết là Lucifer với Satan là Một, hay là Hai “thứ” khác nhau.

Kẻ thù của Chúa và con người: Satan là kẻ thù không đội trời chung của Chúa và con người, luôn tìm cách cám dỗ con người phạm tội, lừa dối và chống lại ý muốn của Chúa.

Thủ lĩnh của các linh hồn tà ác: Satan được xem là thủ lĩnh của các quỷ dữ và linh hồn tà ác khác, điều khiển chúng để thực hiện mục đích đen tối của mình. Cũng có thể được cho là thủ lĩnh của những thiên thần sa ngã khác sau khi đã rơi từ Trời xuống.

Có quyền năng nhất định: Mặc dù không có quyền năng tuyệt đối như Chúa, Satan vẫn được cho là có khả năng gây ảnh hưởng đến thế giới và con người trong “giới hạn mà Chúa cho phép“. Chúa không cho phép cái ác xuất hiện từ Satan, nhưng vì bản chất Satan là Thiên Thần,thừa hưởng một phần quyền năng của Thiên Chúa, cho nên Thiên Chúa để Satan giữ phần quyền năng đó cũng là để trừng phạt Satan. Tôi sẽ ghi rõ điều này hơn ở phần sau.

Satan là một biểu tượng của cái ác

Tính đối nghịch: Ngay từ tên gọi “Satan” (trong tiếng Hebrew có nghĩa là “kẻ đối lập” hoặc “kẻ chống đối”), nhân vật này đã tượng trưng cho sự đối nghịch với điều thiện, sự công chính và ý muốn của Chúa. Satan là hình ảnh của sự cám dỗ, sự ích kỷ, kiêu ngạo và mọi hình thức tội lỗi mà con người có thể mắc phải.

Biểu tượng cho “mặt tối của con người”: Trong một số quan điểm, Satan cũng có thể được xem như một phép ẩn dụ cho những khuynh hướng xấu xa, tham vọng và dục vọng đen tối tồn tại bên trong mỗi con người. Đây là thứ bóng tối vô trí mà tôi sẽ trình bày trong phần sau, thứ bóng tối mà con người phải có khi là “vật chất”, và Satan thường lợi dụng điều này để kiểm soát chúng ta.

Biểu tượng của sự nổi loạn và tự do (trong một số trường phái): Đặc biệt trong thời kỳ Phục Hưng và Khai Sáng, cũng như trong các trường phái Satan giáo hiện đại (ví dụ: LaVeyan Satanism), Satan được tái hiện như một biểu tượng của sự nổi loạn chống lại quyền lực áp đặt, sự tự do cá nhân, trí tuệ và sự tự quyết, không nhất thiết mang hàm ý xấu xa theo nghĩa truyền thống. Những người theo chủ nghĩa vô thần, có sự giống với Thuyết tự do này chăng?

You may also like