Trong vòng không đầy 2 năm, bị 3 loại rắn độc cắn đến 10 lần, thế nhưng Kha Hiến Đường vẫn sống. Mặc dù không theo đuổi nghề bắt rắn, họ Kha vẫn nhiều lần bị rắn độc tấn công, tưởng như mất mạng nhưng cuối cùng anh chiến thắng tử thần và trở thành “kỳ nhân” đối với toàn châu Á và thế giới.
Kha Hiến Đường hiện sống ở huyện Nam Đầu (Đài Loan) – làng Trần Cốc của anh nổi tiếng là một thắng cảnh, cư dân ở đây chủ yếu sống bằng nghề trồng trà. Nhà của Kha Hiến Đường tương đối khang trang, ở địa điểm thoáng đãng chứ không phải nằm ở một nơi hoang dã. Thế nhưng một hiện tượng kỳ lạ đã xảy ra: vào mùa hạ và mùa thu năm qua, anh bị rắn cắn hai lần tại nhà, một lần bị cắn ở tay, một lần ở chân. Cả hai lần đó, anh được đưa tới bệnh viện, cấp cứu kịp thời và trở về an toàn. ở khu vực này nơi vườn trà rậm rạp, nhiều người bị rắn cắn mỗi năm 1 – 2 lần là chuyện bình thường.
Cuối tháng 03/1998, sau giấc ngủ trưa, vừa bước xuống giường, Kha Hiến Đường đạp phải một vật gì có vẻ mềm mềm, lạnh lạnh. Lấy làm lạ, anh nhìn kỹ và thấy một con rắn. Nó ngẩng đầu lên và mổ vào chân phải của anh. Anh co chân lại, nhưng không còn kịp nữa; chân trái đã có 2 dấu răng. Con rắn chui vào gầm giường; anh tìm cây đuổi nó nhưng không còn thấy bóng dáng nó nữa. Bằng kinh nghiệm của mình, nhìn vết răng, anh biết là đã bị rắng độc “hỏi thăm”. Nhớ lại hoa văn nơi chiếc đuôi của con rắn, anh nghĩ tới loài rắn độc “qui xác hoa” (Trimeresurus mucrosquamatus). Sau nửa giờ, vết thương xưng to, chân không cất lên được. Lo sợ, anh cho gọi xe cứu thương đưa vào bệnh viện Từ Sơn. Sau khi được tiêm huyết thanh kháng độc, anh được đưa về nhà. Vết thương vẫn đau suốt mấy ngày. Lục tìm khắp nhà, anh vẫn không thấy con rắn.
Thế nhưng chưa đầy một tuần lễ sau, vào khoảng 8 giờ tối, sau khi xem tivi, đến phần quảng cáo, Kha Hiến Đường đi ra trước sân và bị rắn tấn công. Vào phòng khách, xem kỹ vết thương, anh biết mình đã gặp rắn độc. Đắp lá thuốc nhưng vết thương vẫn cứ đau, anh lại tới bệnh viện. Khám vết thương, bác sĩ phán đoán có khả năng lại là rắn “qui xác hoa”. Anh được tiêm huyết thanh và nằm lại một ngày rồi xuất viện.
Năm nay, Kha Hiến Đường bị rắn tấn công lần thứ ba vào trung tuần tháng tư vừa qua. Lần này, địa điểm bị nạ của anh là nhà bếp: khi đưa tay lên lấy đồ trong rương, anh cảm thấy đau buốt. Nghĩ rằng đụng phải mũi đinh nhọn, anh rút tay ra. Bất ngờ, một con rắn “vũ tán tuyết” – loại rắn độc đứng hàng thứ nhì ở Đài Loan – từ trong rương đồ chui ra. Anh bắt được thủ phạm nguy hiểm này và nhốt nó lại. Khi đưa anh đến bệnh viện, các nhân viên cấp cứu cho biết đó là một động vật quí hiếm cần được bảo vệ. Vì thế, con rắn độc được thả ra. Khi bị loài rắn độc này cắn, Kha Hiến Đường cảm thấy chống mặt và rất buồn ngủ, toàn thân mệt mỏi.
Anh cảm thấy tê liệt, ở vết cắn hoàn toàn không cảm giác. Khi đến bệnh viện, anh kiệt sức và phải nằm lại tới 3 ngày.
Tính từ đầu năm 1998 đến nay, bị rắn độc cắn 3 lần, Kha Hiến Đường đâm ra hốt hoảng. Để tránh tai nạn này tái diễn, anh mua vôi về rắc đầy nhà. Tục ngữ thường bảo “sự bất quá tam”, nhưng họ Kha xui xẻo đến mức bị rắn “hỏi thăm” lần thứ 4. Lần này là loại rắn độc “thanh trúc ti”. Đây là loại rắn cực độc có đuôi màu đỏ. Đó là một buổi sáng vào cuối tháng 4, anh ra phía sau nhà để cất một vật gì đó. Bất ngờ, anh phát hiện một vệt màu xanh mà không thể xác định có phải là rắn hay không. Đến lật tấm ván lên, anh bị con rắn màu xanh cắn mạnh vào tay trái. Con rắn còn quấn chặt cả bàn tay trái khiến anh phải dùng tay phải vứt nó ra. Nó văng xuống bãi cỏ trước mặt rồi biến mất. Anh lập tức gọi người cấp cứu để vào ngay bệnh viện. Anh còn nhớ rõ, sau khi nhập viện, toàn thân đổ mồ hôi lạnh ngắt, cánh tay trái tê buốt, thị lực rất kém, nói năng trở nên khó khăn. Tình trạng hoàn toàn khác với những lần bị hai loại rắn độc trước đây cắn phải. Sau khi được tiêm huyết thanh kháng độc, anh tỉnh dần và trở về nhà.
Kha Hiến Đường bị rắn cắn lần thứ 5 khi đi trên một con đường nhỏ phía trước nhà. Lúc anh cất bước, một vật gì trên cây rơi xuống đầu anh. Ngỡ là một nhánh cây khô, anh đưa tay phủi. Bất ngờ, anh cảm thấy đau. Hóa ra là một con “thanh trúc ti” có đuôi đỏ. Thế nhưng đó chưa phải là lần cuối cùng. Theo thống kê của bệnh viện Từ Sơn, trong vòng 4 tháng (từ tháng 3 đến đầu tháng 6/1998). Kha Hiến Đường đã bị 3 loài rắn độc cắn đến 8 lần. Quả là một trường hợp độc nhất vô nhị. Ngay cả cư dân ở vùng rừng rậm Amazon chắc cũng chưa đạt tới kỷ lục này, nhất là trường hợp có những lần bị rắn cắn cách nhau chưa quá một ngày.
Bàn về hiện tượng lạ này, Lưu Kim Thanh, trưởng thôn Tú Phong cho biết ông đã ra lệnh tìm hiểu những nhà lân cận với nạn nhân. Một người ở “cách vách” Kha Hiến Đường phát biểu: “Tôi ở kế cận nhà Kha Hiến Đường, nhưng chưa từng gặp một con rắn độc nào”. Còn bà mẹ của Kha Hiến Đường xác nhận: “Có thấy rắn, nhưng trong nhà không ai bị rắn cắn”. Bệnh viện Từ Sơn chỉ rõ, vào đầu tháng 6, bệnh nhân Kha Hiến Đường được tiêm huyết thanh kháng độc loài rắn “vũ tán tiết”, ngày hôm sau, anh lại vào viện bị rắn cắn nữa. Vì thế bệnh viện phải xin ý kiến của Trung tâm độc vật thuộc Tổng Y viện Đài Trung, Cơ quan y tế có thẩm quyền này đề nghị phân tích máu của nạn nhân để tránh hiện tượng tiêm nhiều huyết thanh kháng độc sẽ làm hại cơ thể.
Đứng trước hiện tượng quái dị trên, nhiều người đưa ra những giả thuyết đầy tính chất bí ẩn. Trong nhà Kha Hiến Đường có thờ hai bức tượng cổ rất uy nghi, mỗi bức tượng đều đứng trong tư thế đạp chân lên đầu rắn. Vì thế, lý giải thứ nhất cho rằng đó là hình ảnh xúc phạm đến “sơn thần” hoặc “xà vương”. Do đó, “sơn thần” sai rắn độc… trả thù. Giả thuyết thứ hai dựa trên lý thuyết phong thủy mang màu sắc thần bí. Giả thuyết thứ ba giải thích hiện tượng Kha Hiến Đường bị rắn cắn liên tục vì một loại phù chú. Người bị loại “độc xà phù chú” ếm vào sẽ bị rắn tấn công liên tục cho đến chết do quyền lực của nhà vu thuật nào đó.
Trước nhiều dư luận như thế, Kha Hiến Đường trở nên hoang mang và câu chuyện anh bị rắn cắn đã thu hút giới khoa học ở Đài Loan. Trung tâm độc vật thuộc Tổng Y viện quyết định thâm nhập thực tế để lý giải hiện tượng bí ẩn này. Một đoàn khảo sát 10 người gồm các bác sĩ chuyên khoa về nọc độc, một số chuyên gia về rắn đã đến khu vực nổi tiếng với những rừng trà ở làng Trần Cốc. Sau cả tháng trời làm việc ngày đêm, cuối cùng đoàn khảo sát đã tìm ra sự thật. Đây là khu vực có nhiều đồi núi thấp. Nhà của Kha Hiến Đường mặc dù có vẻ khang trang nhưng được xây dựng từ lâu đời. Trong lòng nền nhà của anh là một hang động rất sâu, ăn thông với rừng trà xung quanh. Vì thế, nó trở thành một hang rắn, hấp dẫn nhiều loài độc xà đến đây cư trú. Điều kỳ lạ là 3 loại rắn độc đã từng cắn Kha Hiến Đường vốn không cùng loại. Trong đời sống bình thường, chúng phân chia khu vực riêng biệt vì tập tính khác nhau. Nhưng vì sao chúng có thể cộng sinh trong hang động này? Các chuyên gia về rắn đang bao vây hang động bí ẩn hy vọng bắt đến con rắn cuối cùng ở đây để có thể trả lời câu hỏi ấy.
Bác sĩ La Tập Quyền, trưởng đoàn khảo sát nhận xét: “Nạn mê tín vẫn còn hoành hành các vùng sơn thôn ở Đài Loan. Khu vực Nam Đầu vẫn còn nhiều nhà vu thuật. Vì thế, trước hiện tượng bất thường của Kha Hiến Đường, dư luận tìm cách phủ lên nó một màu sắc thần bí. Chúng tôi muốn khám phá hang động rắn bí ẩn này để xua tan nổi ám ảnh về phù chú độc xà trong lòng dân chúng đồng thời tìm kiếm một lượng nọc độc cần thiết cho trung tâm.”. Theo các chuyên gia thì chỉ là sự trùng hợp khi Kha Hiến Đường ở ngay hang rắn để rồi bị cắn nhiều lần đến như vậy. Nhưng tại sao các nhà xung quanh không bị, nếu rắn đã vào được nhà của Kha Hiến Đường và vô nhiều đến vậy thì tại sao lại không cắn người nhà của Kha Hiến Đường? Theo tôi thì không phải là sự trùng hợp như vậy, nhà Kha Hiến Đường có thờ hai vị tổ trừ rắn, nhưng những thầy vu thuật thường luyện bùa rắn, đặc biệt là Cổ Trùng, dùng rắn làm vật dẫn, khi khu vực thuận lợi để luyện Cổ Trùng nhưng lại thờ vị tổ trừ rắn thì phép sẽ không linh nên đã cố gắng giết Kha Hiến Đường, tại sao lại chỉ giết Kha Hiến Đường, vì người này đốt nhang, dọn dẹp bàn thờ hai vị tổ nên giết người này để tượng thờ không còn ai dâng cúng và sẽ mất linh nghiệm.